Thập Ác

Sanh ra ở đời, con người dầu muốn hay dầu không, cũng phải chịu dưới sự chi phối của định luật thiên nhiên. Định luật ấy gồm vào một chữ Đạo, đạo của con người kêu bằng "Đạo Nhân" và nó là con đường đi trúng thì sống, bước trật tất chết. Muốn làm tròn Nhân Đạo, phải giữ vẹn Tứ Ân. Nhưng trước hết hãy tránh Tam Nghiệp và chừa Thập Ác, cũng như muốn làm giàu phải tránh đừng cho thiếu nợ.

Mỗi người đều có ba nghiệp chướng sau đây:

- Thân nghiệp: (tội lỗi do xác thân gây nên);

- Khẩu nghiệp: (tội lỗi do miệng lưỡi gây nên);

- Ý nghiệp: (tội lỗi do ý tưởng gây nên).

Ba nghiệp chướng ấy khiến con người phạm mười điều ác kể ra dưới đây:

Thân-nghiệp sanh 3 điều ác:

1. Sát-sanh

2. Đạo-tặc

3. Tà-dâm

Khẩu-nghiệp sanh 4 điều ác:

1. Lưỡng-thiệt

2. Ỷ-ngôn

3. Ác-khẩu

4. Vọng-ngữ

Ý-nghiệp sanh 3 điều ác:

1. Tham-lam

2. Sân-nộ

3. Mê-si

1. SÁT SANH: Con người mới sanh ra ở đời đều có tánh hiền lành cả. Song đến lúc lớn khôn vì phải chung chạ với thế giới người hung tàn bạo ngược, tánh nết liền ô nhiễm những sự xấu xa hèn kém, trở nên độc ác dữ dằn.

Loài người giết nhau vì tiền bạc, vì sắc đẹp, vì lợi danh, vì quyền thế, vì thù hềm, vì háo thắng... nghĩa là họ giết nhau vì sự ích lợi của một người, của một nhóm người, của một đẳng cấp xã hội, của một quốc gia; họ muốn tiêu diệt tất cả nhân loại, không một ai có quyền sanh sống cùng họ cả. Tại trào nội, sự mà vua coi bầy tôi như cỏ rác, bầy tôi sánh vua như thể địch thù đã làm nguyên nhân cho biết bao cuộc tương tàn tương sát. Ngoài lê thứ thì con giết mẹ cha, tớ hại chủ, trò giết thầy, chồng vợ giết nhau, đệ huynh xâu xé. Những cuộc tương tàn rất thường xảy ra trong nhân loại không ngoài các lý do đã kể trên. Đó là người đối với người.

Người đối với thú cầm, sanh vật còn tàn nhẫn gấp mấy nữa: họ giết thú vật vì miếng ăn, vì sự dị đoan mê tín, vì sự vui thích. Đành rằng mình không thể dứt tuyệt giết các sanh vật (gà, vịt, heo... ) để nuôi thân sống, nhưng chẳng khá dựa vào lý "vật dưỡng nhơn" (thú vật sanh ra đặng nuôi con người) mà giết nó một cách quá đáng. Chỉ cần dùng nó vừa đúng theo sự nhu cầu cần thiết của các món thực phẩm mình thôi và không nên hoang phí hy sinh nó, nếu sự hy sinh ấy không ích lợi cho mình lắm. Nhứt là chẳng khá giết các thú vật trong khi tế lễ. Người ta tưởng rằng khi mình phạm tội với Thánh, Thần, Trời, Đất có thể sát hại sanh vật cúng tế cầu cho tội quả tiêu trừ. Sự tin tưởng ấy rất sai lầm huyễn hoặc, vì đứng vào bực siêu hình cao cả như chư vị Thánh Thần, có lý nào vì một tình riêng làm sai chạy lẽ công.

Khi gặp tai nạn bất ngờ hay rủi ro đau ốm, con người không chịu thuốc thang, khấn vái Phật Trời cầu cho tai qua nạn khỏi, lại giết các thú vật tế Thần cúng Thánh, kêu cốt, kêu đồng. Họ không chịu tìm nguyên nhân các sự họa hoạn, không chịu tìm hiểu rằng những tai biến xảy ra đều do căn tiền báo quả hậu, và không chịu ăn năn chừa lỗi, tạo tác phước điền. Trong khi giết các thú vật đặng tế lễ, họ đã phạm thêm một tội ác lúc họ chưa đền bồi các tội ác trước được.

Chẳng những vậy thôi, họ còn giết các thú vật vì sự vui thích của mình; kẻ bắn chim đang bay trên trời, người chặt cá đang lội dưới nước. Họ bắt thú vật làm tấm bia cho họ nhắm trong những khi cao hứng quên hẳn rằng sanh vật cũng có linh hồn, cũng có thân xác, cũng biết tìm lẽ sống còn như nhân loại vậy. Thế nên, hãy tha thứ cho chúng, hãy dung dưỡng chúng, và nhứt là đối với các gia súc: trâu, bò, ngựa, chó, mèo... chẳng khá sát hại, vì chúng đã giúp ích cho ta trong các việc sanh hoạt hằng ngày. Tóm lại, không có sự sát sanh vô cớ nào có thể tha thứ được và trong những ngày chay lạt hãy cữ hẳn.

2. ĐẠO TẶC: Câu: "Bần cùng sanh đạo tặc" cần phải là một câu chữa mình của bọn bất lương vô đạo.

Những kẻ này ngày vẩn vơ đầu đường xó chợ, tối kiếm chỗ khoét vách đào tường, không làm muốn có ăn, không lo muốn có mặc.

Lớp người cặn bã của xã hội này, sống ngoài vòng pháp luật, trốn nhủi trốn chui, phá rối sự an ninh của dân chúng, chuyên lo giết người cướp của đoạt giựt tài sản của lương dân, không nghĩ rằng phải tốn bao nhiêu giọt mồ hôi, bao nhiêu dòng nước mắt mới làm ra được.

Họ là giống sâu làm rầu nồi canh, là tội nhân gây ra những tai biến trong những gia đình cần lao kiệm tiết, là nguyên nhân của sự nghèo sự khó, họ phá hoại hạnh phúc của con người. Cơ hàn đói khó, thay vì phải làm lụng như những kẻ khác mưu cuộc sống còn, họ gây cái lỗi này rồi đến cái lỗi khác, phạm tội này rồi tới tội nọ, tạo chẳng biết bao nhiêu chuyện bất lành cho nhân chủng. Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, những kẻ ấy dầu họ không bị luật hình của loài người phân xử, song cơ Trời cũng sẽ báo ứng đến những hành vi đen tối, nếu họ không chịu ăn năn chừa lỗi, sửa tánh tu thân, bỏ thói vô nghì, lánh điều phi nghĩa.

3. TÀ DÂM: "Muôn việc lành hiếu thuận đứng đầu, ngàn việc dữ tà dâm đứng trước". Sách sử thường bảo như thế. Lần giở xem sử sách, thời thấy tội ác ấy lan diễn ra khắp nơi, từ trào nội cho đến thứ dân, từ trong gia đình đến kẻ xa người lạ, nó là mầm gây ra biết bao thảm trạng! Gương của vua Tề với vợ Thôi Tử, An Lộc Sơn với Dương Quý Phi há chẳng còn lưu liên hậu thế.

Giàu ỷ của hiếp dâm kẻ khó, quan ỷ quyền cường bức đám dân hèn. Gian phu, dâm phụ từ xưa đến nay luôn luôn đều có. Muốn tránh sự bại hoại nền luân lý nước nhà, muốn giữ gìn tiếng tăm của gia thế, phải đừng để dục tình lôi cuốn, bắt chước gương xưa trau giồi lòng hiếu trung trinh tiết.

4. LƯỠNG THIỆT: Đứng đầu các tội ác do miệng lưỡi gây ra, ác lưỡng thiệt này đã làm duyên cớ cho những sự hiểu lầm nhau, những sự cãi vã gây gổ sanh oán sanh thù. Sự phải của người thì bớt, sự quấy của người thì thêm, cái lưỡi đã tạo những sự chia rẽ, những cuộc phân tranh, phá tan sự đoàn kết tình thân yêu giữa nhân loại.

Nó cũng là nguồn cội của bao nhiêu bất hòa, hiềm khích. Để giải trừ những tai vạ ấy, phải giữ cho lời nói mình được thành thật, chánh đáng; được vậy trong hương đảng mới bớt rầy rà, ngoài xã hội không điều xích mích, và mình cũng không còn chịu ác cảm, tránh sự miệt khinh của kẻ khác.

5. Ỷ NGÔN: Nói đến tội ác nầy tức là nói đến những vụ chủ ỷ quyền nhiếc xài tôi tớ, quan ỷ thế mắng chưởi dân ngu. Kẻ giàu có thường ỷ tiền bạc xài xỉ người nghèo, kẻ xảo quyệt ỷ sự khôn lanh nói những điều thất thiệt, kẻ học thức ỷ sự khôn ngoan dùng lời nói hạ nhục người dốt nát. Hãy tránh những sự hiếp người như thế ấy, vì những kẻ dưới tay mình cũng có đầu óc, cũng biết nghĩ suy, nhưng họ bạc phước vô phần nên phải chịu lụy mình vậy. Nếu họ có lỗi lầm hãy dạy dỗ họ, dùng những cam ngôn mỹ từ, những lời trang nghiêm êm dịu chỉ bảo, không khá bao biếm mà mang điều tội lỗi.

6. ÁC KHẨU: Những tiếng thề thốt lỗ mãng, chưởi mắng tục tằn làm ra tội này; con chưởi mẹ mắng cha không kể luân thường thảo hiếu; mạnh bạo hăm he đánh giết những kẻ yếu hèn, hiếp đáp xóm chòm cô bác. Mở miệng ra chưởi gió mắng mây, trù rủa gia đình, không kiêng Thần Thánh. Tối ngày kêu réo Phật Trời, mời thỉnh Long cung, làm cho tội lỗi càng thêm chồng chập. Hãy bỏ những tiếng tục tằn thô lỗ làm cho đời sống được êm dịu thanh bay hơn. Đối với cha mẹ phải có lễ độ, với gia đình, với bà con cô bác, với xóm chòm quen thuộc, lời nói mình phải đoan trang nghiêm chỉnh. Đối với con cháu trong nhà không nên nói những điều ác đức, phải dùng lời nói dịu dàng hiền hậu dạy dỗ chúng.

7. VỌNG NGỮ: Thêm thừa huyễn hoặc, có nói không, không nói có, ác vọng ngữ đã làm nguyên nhân cho những sự bất công của nhân loại. Thương người nào kiếm cách bào chữa giấu giếm sự quấy và thêu thùa sự tốt ra; ghét ai đặt điều nói xấu và che đậy các điều phải của họ.

Khoe khoang tự đắc, xảo trá đa ngôn, những kẻ điêu ngoa làm cho thiên hạ khinh khi miệt thị. Muốn tránh những điều khiến cho tư cách nhân quần phải bị giảm hạ, hãy tập tánh nói năng chân chánh, bỏ lối láo xược trớ trêu. Chẳng nên tráo chác với người, bỏ tiếng xảo ngôn và phải dùng lời chơn chất.

Three Karmas

Born to the world, one must be permeated by natural law whether they want it. This law is summarized as Tao, the moral way of humans that is called "Human Tao." If one knows how to walk this path, they can survive; otherwise, they die.

To accomplish Human Tao requires observing the Four Debts of Gratitude. But the first thing to do is to avoid The Three Karmas, in the same way that, if one wants to get rich, they must be debt-free.

The following are the three karmic impediments:

• Bodily Karma (the sins committed by the body)

• Oral Karma (the sins committed by the tongue)

• Mental Karma (the sins committed by the mind)

Those Three Karmic Impediments prompt humans to commit the following ten evils:

Bodily karma consists of the three evils:

1. Killing

2. Stealing and robbery

3. Sexual misconduct

Oral karma consists of the following four evils:

1. Double-tongued

2. Scolding

3. Harsh, cruel speech

4. Telling a lie

Mental karma consists of the following three evils:

1. Greed

2. Anger

3. Delusion

1.-KILLING: the human being is born good by nature. However, when they grow up, as they live close to their ruthless and unscrupulous circles, they gradually tarnish their nature with their evil and ignoble actions and become wicked and cruel. Humankind kills each other for money, form, fame and interest, power, hatred, and pride. They kill each other for the interest of a person, a group of individuals, a social stratum, or a state; they want to destroy the whole of humankind and do not let anyone coexist with them. In royal palaces, the king regards his subjects as garbage; the former see the king as their enemy, thus creating myriad internecine massacres. In society, children kill parents; employees for the employers; disciples for the masters; husbands kill wives; brothers harm each other. The infightings often happen to humankind, not beyond the above reasons. That is human-to-human relations.

The human treatment of animals and fowls is several times worse: they Kill animals for food, superstition, and entertainment. Even though they can't help killing animals (chickens, ducks, pigs) to feed their bodies, they can't rely on the pretext of the 'Animals are born to nourish humans'" to kill them more than necessary. People use only them according to their self-nourishment needs and should not sacrifice them for no good reason. In particular, they should not kill animals for sacrifices. Some think that when they commit sins with Saints, Deities, Heaven, and Earth, they can slaughter animals for sacrifice to get rid of these sins. This belief is erroneous and unfounded because supernaturals such as Saints and Deities will not derail the course of justice for their self-interests.

When they incur an accidental injury or illness, they don't take medication and pray for the Supreme to get over those disasters. Instead, they kill animals for sacrifice to offer to Deities and Saints, using spirit mediums. They do not make an effort to find out the root cause of their disaster, or illness, nor do they recognize that these disasters reflect on the previous activities' effects on their current lives, and do not repent nor build up good merits. While killing animals for sacrifice, they commit more sins when they have not yet compensated for their previous sins.

They also kill animals for their self-pleasure; some shoot the birds flying in the sky, and others hack birds swimming in the water. They make animals the targets of their pleasure each time they are in high spirits, forgetting that the animals also have souls and bodies and know how to live like any human being. Therefore, tolerate them, and take care of them, especially toward domestic animals: water buffaloes, bulls, horses, dogs, and cats. Do not kill them because they help us do our daily activities. In short, no unfounded killing is tolerable, and, for vegetarian days, one must entirely abstain from it.

2.-THEFT AND ROBBERY: "Poverty leads to theft and robbery" often is the sentence that is used by the unscrupulous to excuse themselves. They meander around streets by day, and at night they seek to break into houses, not interested in working but receiving food and clothing for free. These are the scums of society and outlaws, clandestine and disruptive to public order and security. They are adept at stealing belongings from the sincere people without thinking they have taken lots of sweat and tears to earn.

They are the worms that spoil the whole casserole of soup. They are the culprits of the disasters to thrifty, hard-working families, the catalyst for the poverty and misfortune of humans. In poverty, instead of working like anyone to earn a living, they commit one sin after the other, one offense after another, and bring many disasters upon the human race. Though the heavenly net looks leaky, it is hard to sneak through. The brute may be able to escape from humans' penal law, but they can't from the heavenly repercussions of their dark acts if they do not repent and renounce their bad habits, disloyalty, and impropriety.

3.-SEXUAL MISCONDUCT: "Filial piety is the best of all good deeds; sexual misconduct is the worst of the immoral acts." said the sutras. Throughout history, these sins spread all over, from imperial palaces to folks, from families to strangers, and they have sparked so many fiascos! The examples of King Qi with Cui Zi's wife, and An Lu San with Yang Guifei, have been passed down for centuries.

The rich who take advantage of their riches rape the poor, and the mandarins who lean on their power suppress their populace. Adulterers have always existed since antiquity. To avoid decadence, to safeguard family heritage, people need to control their lust and cultivate traditional faithfulness and chastity.

4.-BEING DOUBLE-TONGUED: The worst of the tongue-related evils, double-tongued, has caused mutual misunderstandings, quarrels, and conflicts, leading to hatred. People's rightness is lessened, the wrongness of people is exaggerated, and the tongue has created disunity, discord, infighting, and hatred between peoples. It is the origin of various disharmonies and frictions. To remove this woe, one must keep their speech truthful and righteous; this done, a neighborhood has fewer squabblings, the larger community has no friction, and one will not incur misgivings and avoid defilements from others.

5.-SCOLDING: talking about this wrong is referring to employers' abuse. The rich resort to their affluence to insult the poor; the cunning use their cleverness to tell lies; the educated use their wisdom to berate the illiterate. Avoid bullying people like this because subordinates also have their brains and abilities to think, but they are unfortunate; therefore, they accept subservience. If they make a mistake, try to educate them and use gentle and kind language and sweet and nice words to instruct them. Do not be sarcastic, and you may sin.

6.-USE OF OBSCENITIES: The swearwords and profanities make up this kind of sin; the children abusing their parents without considering filial piety and moral principles; the brute threat, hit or kill their weaker, violating the neighbors and seniors. They readily curse winds and berate clouds as soon as they speak; they libel their families and disregard Deities. Day and night, they call upon the Lord and Buddha and invite the Dragon World, thus keeping their sins building up.

7.-TELLING LIES: This evil happens when someone embroiders, makes up, and distorts stories, and this linguistic evil is the cause of social injustices. For example, if one likes someone, s/he seeks to defend or hide that person's faults and point out his positive side; if one hates someone, s/he makes up stories to denigrate him and conceal his positive side.

Boasting, cheating, and loquaciousness make the public look down on the mythomaniac. To avoid human dignity not to decline, practice righteous speeches, and abandon misleading and fraudulent statements. Do not apply tricks about people; give up on lies but use genuine words.

8. THAM LAM: Tánh tham lam đã làm cho loài người phải chịu bao nhiêu thảm khổ: chiến tranh, cướp bóc, giết người... Tham danh, tham lợi, tham sắc, tham tài, tham quyền, tham thế... Những sự ấy đã xô đẩy con người vào chẳng biết bao nhiêu cuộc chiến đấu ác liệt, gây nên những thảm họa tầy trời. Những tấn tuồng giặc giã cướp của sát nhơn, những vụ hối lộ, những vụ tranh thế giành quyền đã làm cho nhân sanh điêu linh trong vòng tai nạn khốc hại.

Cái tham ấy cũng đã làm cho con người đau buồn hận khổ, phải khóc đứng than ngồi, phải liều mình tự sát chỉ vì sự ham muốn không được thực-hiện; người ta quyên-sinh vì tình yêu, vì lợi quyền, vì thất trận...ng được thực hiện; người ta quyên sinh vì tình yêu, vì lợi quyền. Những cuộc cấu xé lẫn nhau, những vụ nồi da xáo thịt, những tương sát tương tàn, những điều hung hăng bạo ác cũng do sự tham lam mà ra cả. Ngày giờ nào loài người diệt được tánh ham muốn của mình, ngày giờ ấy bớt được một phần lớn của sự khổ.

Vả lại, ở đời phải có những lúc thăng trầm chìm nổi, có thì ta xài, không ta nhịn, can gì phải bày mưu tính kế chiếm đoạt của kẻ ngoài. Của là của chung trong thiên hạ, đời ta còn, nó còn; đời ta mất, nó mất. Gương Thạch Sùng, Vương Khải há không để lại cho ta một bài học đích đáng lắm ru? Thế nên hãy nghĩ đến người cũng như mình nghĩ đến mình, hãy dẹp lòng vị kỷ tham lam, lo vun trồng phước đức, bố thí kẻ nghèo hèn, rán công phu sám hối để có thể yên vui nơi miền Cực Lạc, lánh sự giả tạm ở cõi trần này.

9. SÂN NỘ: Tánh nóng nảy thường xúi con người làm những chuyện bất công sái phép, chém giết oán thù nhau. Kẻ thắng kiêu hãnh, người bại hổ ngươi, nên sự hềm thù càng lan rộng. "Giận mất khôn", cơn giận làm cho con người cuồng trí, mất sự tự chủ, trở nên dữ dằn bạo tợn, chẳng còn nghĩ đến việc công bình, lẽ phải trái. Diệt được nó, tâm ta được thảnh thơi, trí ta được thong thả. Hãy mở lượng khoan hồng dung tha kẻ lầm lỗi. Hãy nhẫn nhịn và chẳng nên cãi cọ, tranh luận hơn thua làm cho nảy sanh ra những điều hềm khích.

10. MÊ SI: Tội ác này do sự thiếu óc phán đoán, thiếu sự nghĩ suy mà ra; vì vậy con người ít hay phân biệt được lẽ phải trái, bo bo giữ thiển kiến sai lầm, chẳng chịu nhìn nhận chân lý. Suốt cả đời ngu muội, chỉ biết mê man theo những vật nhỏ nhen, mau tan, mau rã, chỉ biết tin bướng làm càn, không tìm hiểu con đường giải thoát. Hãy xóa bỏ những điều mê tín, qui thuận theo tinh thần đạo đức, lánh chốn mê lầm, tỉnh cơn mộng huyễn, phá tan màn vô minh che mờ tâm trí, lần bước trên con đường đạo hạnh, đi đến chỗ Bất sanh, Bất diệt.

8.-GREEDINESS: Greediness has made humankind suffer many disasters: wars, plunders, murders. The craving for fame, interest, form, power, influence, etc., has pushed humans into many fierce hostilities and appalling calamities. The dramatic scenes of wars, plunders, rorts, scrambles for power, and influence have wreaked havoc on humans. This greed has also made humans suffer from hatred, grieve day and night, the risk of killing themselves only because their desire could not be realized; people commit suicide for love, interest, or defeat. Decimating infightings, internecine wars, fratricides, brutalities all emanate from greediness. As long as humankind can destroy its greed, it can reduce the significant part of its torment.

Moreover, there must be alterations; therefore, we must spend what we earn. Why must we plot to dispossess others? Assets are the common property of all. When we live, it exists; when we pass away, it disappears. Have the stories of Thach Sun and Vuong Khai been left for us to learn? Thus we must think of people as though they were ourselves. Get rid of selfishness, and build up merits, giving alms to the poor, and try to repent by reciting sutras so that we can enjoy the Pure Land, and keep away from this lay world.

9.-ANGER: Anger often prompts people to commit injustices and crimes, homicides for retribution. The winner turns boastful, the loser feels shame, thus driving a wider wedge between them. “Anger dumbs people”, fury drives people mad, losing self-control, brutish, incapable of thinking fairness and justice. With this removed, we feel elation and enjoy freedom. Be indulgent and tolerate those who made mistakes. Forbear and do not bicker as this could lead to further friction and animosity.

10.-DELUSION: This sin comes from poor judgment and thinking. Therefore, one does not distinguish between right and wrong, clinging to false views without recognizing the truth. For their whole lives, they bear delusion, focus on inferior things, fast decomposable. They only know how to erratically believe and act, without seeking the path to deliverance. Eliminate superstitions, comply with morality, avoid delusion, wake up from their dreams, destroy the nebula that covers our minds, and progress in cultivating virtues, toward Immortality.

unsplash