LAM KIỀU:

Cũng gọi là Cầu Lam, tức cây cầu bắc qua sông Lam, thuộc huyện Lam Điền, Thiểm Tây (Trung Hoa). Nơi đây, Bùi Hàng gặp được Vân Anh và sau thành Tiên, nên thành ngữ nầy ngụ ý chỉ đường về cảnh Tiên.

Đời Đường, nước Trung Hoa có anh Bùi Hàng, trên đường đáp thuyền đi Tương Hán, bất ngờ được cùng đi chung chuyến thuyền với nàng Vân Kiều, người đẹp vào hàng quốc sắc. Hàng nhờ người hầu gái của Vân Kiều đưa thư hộ, nên được tiếp chuyện với Vân Kiều và được nàng tặng bài thơ:

“Nhất ẩm quỳnh tương (1) bách cảm sanh,

Huyền sương đảo tận kiến Vân Anh.

Lam kiều tiện thị Thần Tiên quật,

Hà tất khi khu thướng Ngọc Thanh”.

(Uống rượu huỳnh tương trăm cảm sinh,

Huyền sương giã thuốc gặp Vân Anh.

Lam kiều vốn thật nơi Tiên ở,

Hà tất băng mình đến Ngọc Kinh).

(1) - Quỳnh tương: một thứ nước uống, rượu quí. Ngày xưa, ý chỉ rượu này rất quý uống vào thì có cả̀m giác lâng lâng giống như thoát tục, đăng tiên.

Về sau, Bùi Hàng y lời dặn trong thơ đi đến Lam kiều. Hàng dừng chân nơi quán trọ bên đường của một bà lão để giải khát.  Cô con gái của bà lão bưng nước ra. Hàng trông thấy cô gái xinh đẹp lạ thường liền hỏi tên họ. Rõ ràng là Vân Anh, em ruột của Vân Kiều. Hàng liền hỏi bà lão xin được cưới nàng làm vợ. Bà lão bảo Hàng hãy về tìm cho được cối chày bằng ngọc đem lại làm sính lễ, bà sẽ gả Vân Anh cho, khỏi cần vàng bạc chi hết. Nhờ lòng nhiệt thành, Hàng được Thần Tiên giúp cho cối chày và cưới được nàng Vân Anh.

Lão bà chỉ cho Hàng về cách công phu tu tập và dạy Hàng dùng cối chày đó tán thuốc Tiên trong ba tháng. Khi làm thuốc xong, cả ba người cùng uống và được thành Tiên.

Do điển tích trên đây mà các Kinh sách hay các nhà văn thường dùng từ ngữ Lam Kiều hay là Cầu Lam để chỉ con đường đưa đến cảnh Tiên. Cổ thi có câu:

“Trăm năm thề chẳng lòng phàm,

Sông Ngân đưa bạn, cầu Lam rước người”.

Đức Thầy nay cũng than:

Lam Kiều hữu lộ vắng hoe,

Ngục môn không cửa mà hè nhau đi”( Q.3)

Nguồn: Chú Giải Sám Giảng Thi Văn Giáo Lý

 Sưu Tầm: Trạm Tin Bách Độ (baidu) Trích thuật

Truyền thuyết kể rằng Bùi Hàng là học giả đời Đường và Trường Thanh, ông đến Hồ Bắc và nằm mơ thấy bài thơ:

"Uống nước Quỳnh Tương sẽ sinh ra trăm giác quan,

Bạn sẽ thấy Vân Anh khi sương giá bí ẩn tan ra.

Cầu Xanh là cung điện của các vị thần,

Cớ sao đường đến suối Ngọc Kinh lại khó đi!"

Sau khi qua sông và đi ngang qua trạm Lan Kiều, Bùi Hàng gặp một bà lão dệt vải gai, đang khát nước, bà gọi Vân Anh bưng ra một cốc nước cho khách. Hàng uống vào thấy nước ngọt như nước ngọc bích.

Hàng choáng ngợp trước nhan sắc Vân Anh tuyệt thế, và ngõ ý lấy nàng làm vợ, thì lão bà liền nói: “Hôm qua có thần dược, phải giã ngọc và cối, muốn cưới được Vân Anh phải thuê thợ cối giã ngọc." Bùi Hàng liền đồng ý. 

Dù khó khăn để tìm một bảo vật hiếm có như  thế, một thời gian sau, Bùi Hàng cuối cùng cũng tìm thấy chiếc cối ngọc được sử dụng bởi con thỏ ngọc trong cung điện mặt trăng. Với sính lễ này, Bùi Hàng cưới được Vân Anh, và hai vợ chồng bước vào Ngọc phóng (Đỉnh Núi ) và trở nên bất tử.  Hậu thế mượn câu chuyện Lan Điền Tiên Khu để chỉ Cung Nguyệt.

Điển tích Cầu Xanh (điển tích về Cầu Xanh) - Học chim (xuexiniao.com)


Trở lên trên   

Lam Kieu, Lan Qiao (蓝桥), is translated to 'the Blue Bridge', the one that spans the Blue River, the Blue Field (Lantien) Township, ShaanXi (China). Legend has it that here, Bui Hang met Van Anh and later both became Fairies, therefore this bridge implies the path to Fairyland.

During the Tang dynasty, China, there was a scholar named Bui Hang on the boat trip to Tuong Han who came across Miss Van Kieu, one of the country-class beauties on the same boat. Hang asked help from Van Kieu’s servant to pass his message to her, thus he had the chance to meet her and was gifted with a poem: 

“Nhất ẩm quỳnh tương (1) bách cảm sanh,

Huyền sương đảo tận kiến Vân Anh.

Lam kiều tiện thị Thần Tiên quật,

Hà tất khi khu thướng Ngọc Thanh”.

“A drink of quynh tuong(1), gives myriad feelings,

You won't meet Van Anh after a smog creen.

The Blue Bridge is truly a land of Fairies,

Why is it hard to reach the Jade Springs.”

(1) In old days, it often refers to a Kind of Precious Wine, also a Fairy Wine which helps the drinker feel free from the lay world.

Subsequently, Pei Heng followed the poem’s tips to visit Lan Qiao. He stopped over at an inn owned by a hem weaving old lady, for a drink. Her daughter brought out the drink. Hang found the girl so attractive and asked her name. She must be Van Anh, the blood sister of Van Kieu. Hang asked the old lady for permission to marry her. The old lady said Hang should go to find a jade mortar and take it as a bride-price.  No need for jewel. Owing to his zeal, he got a help from fairies and found the mortar and successfully married Van Anh

The old lady taught him how to practice virtues and to use this mortar to prepare Fairy medicine for three months. When she has finished preparing it, the three drank it and became fairies.

For this legend, many Sutras and writers used this term to mean the path to the Fairyland. The old ode has this:

We swear a hundred years without mundanity,

Silver River sees you off,  Blue Bridge  greets you.”

Lord Master also groans:

“The Blue Bridge has the path but is deserted,

The Hell has no gate but people flock to it.”

Source: Vol 3 Oracles and Poems

Research Excerpts from : Bai Du 百度 website

Legend has it that Pei Hang was a scholar in the Tang (Tang Dynasty Changqing Era). He traveled to Hubei and dreamed of seeing this poem:

“A drink of quynh tuong(1) gives myriad feelings,

You will meet Yun Ying after a smog screen.

The Blue Bridge is truly a land of Fairies,

Why is it hard to reach the Jade Springs.”

After passing by the Lanqiao (Blue Bridge) Station, he met an old woman weaving hemp, while he was thirsty.  The woman called Yunying to bring a cup of water for the guest who drank and felt it as sweet as a jade liquid.

Hang was so enchanted by Yunying's beauty that he made a proposal.  The old woman said: "Yesterday there were godly drug which needs be pounded by a jade mortar . If you want to marry Yunying, you must hire a jade mortar. " He agreed straight away.

Despite the rarity of such a Jade Mortar, Pei Hang finally found it which, in fact, was used by the jade rabbit in the moon palace, married Yunying, and the couple entered Yufeng ( Jade Peak) and left as immortals. Later generations used Lantianxianku (Blue Sky of Fairy Field) to refer it to the Moon Palace.

unsplash