Đế Nghiêu - Đế Thuần

Đế Nghiêu (chữ Hán: 帝堯), còn gọi là Đào Đường Thị (陶唐氏) hoặc Đường Nghiêu (唐堯), là một vị vua huyền thoại của Trung Quốc thời cổ đại, một trong Ngũ Đế.

Trong thư tịch cổ, Đường Nghiêu thường được ca tụng là một vị vua tài giỏi và đạo đức, lòng nhân từ và sự cần cù của ông được coi là kiểu mẫu cho mọi bậc Đế vương khác của Trung Quốc. Buổi ban đầu lịch sử Trung Hoa, ba gương mặt sáng suốt gồm: Đế Nghiêu, Đế Thuấn và Đại Vũ rất thường được đề cập tới, và những nhà sử học thời sau tin rằng có thể họ đại diện cho những lãnh tụ của các bộ tộc liên minh đã thành lập nên một hệ thống trật tự chính phủ thống nhất trong một giai đoạn chuyển tiếp sang một xã hội phong kiến gia trưởng.

Đế Thuấn (chữ Hán: 帝舜), cũng gọi Ngu Thuấn (虞舜), là một vị vua huyền thoại thời Trung Quốc cổ đại, nằm trong Ngũ Đế. Ông được Đế Nghiêu nhượng vị trở thành vua Trung Hoa, được khắc họa qua sự tích Thiện nhượng (禪讓) đầu tiên trong lịch sử. Cùng với các Đế Nghiêu và Đại Vũ, Đế Thuấn được Nho giáo coi là một trong những vị Quân vương kiểu mẫu, và là những tấm gương đạo đức trong văn hóa Trung Hoa. Đạo giáo trung nhận Thuấn là Địa Quan Đại Đế (地官大帝), Đế Nghiêu là Thiên Quan Đại Đế (天官大帝), còn Hạ Vũ là Thủy Quan Đại Đế (水官大帝). Ngày sinh của Địa Quan là tiết Trung Nguyên.

Phò tá Đế Nghiêu Nguyên tên Đế Thuấn là Trọng Hoa (重華), người bộ lạc Hữu Ngu (有虞). Do ông được sinh ra ở Diêu Khư (姚墟), nên về sau lấy Diêu (姚) làm họ. Theo truyền thuyết, mẹ ông Ốc Đăng (握登) là người rất hiền đức mất sớm, cha là Cổ Tẩu (瞽叟) lấy vợ khác và sinh ra Tượng và một cô con gái khác. Dù bị mẹ con Tượng và cả Cổ Tẩu đối xử không tốt, Thuấn vẫn một mực hiếu thuận, giữ đúng đạo làm con. Danh tiếng Trọng Hoa được người trong bộ lạc nể phục nên khi trưởng thành, ông được bầu làm thủ lĩnh bộ lạc. Ông đem bộ lạc quy phục Đế Nghiêu và được Đế Nghiêu gả cho hai người con gái là Nga Hoàng và Nữ Anh, đồng thời tặng cho lương thực và rất nhiều bò dê gia súc. Bộ lạc Hữu Ngu dưới sự lãnh đạo của ông ngày càng hùng mạnh, trở thành một trong những trụ cột chính trong liên minh các bộ lạc dưới quyền quân chủ của Đế Nghiêu. Trong thời kì phục vụ Đế Nghiêu, Thuấn rất được tin cẩn và được Tứ nhạc (四岳) tiến cử. Ấn tượng bởi tài năng của Thuấn, Đế Nghiêu quyết định truyền ngôi lại cho Thuấn bất chấp lời can ngăn, vì Nghiêu có một người con trai đã đến tuổi trưởng thành là Đan Chu. 

Yao and Shun Emperors

Emperor Yao (simplified Chinese: 尧; traditional Chinese: 堯; pinyin: Yáo; traditionally c. 2356 – 2255 BCE) was a legendary Chinese ruler, according to various sources, one of the Three Sovereigns and Five Emperors. 

Ancestry and early life Yao's ancestral name is Yi Qi (伊祁) or Qi (祁), clan name is Taotang (陶唐), given name is Fangxun (放勳), as the second son to Emperor Ku and Qingdu (慶都). He is also known as Tang Yao (唐堯). Yao's mother has been worshipped as the goddess Yao-mu.

Legacy: Often extolled as the morally perfect and intelligent sage-king, Yao's benevolence and diligence served as a model to future Chinese monarchs and emperors. Early Chinese often speak of Yao, Shun and Yu the Great as historical figures, and contemporary historians believed they may represent leader-chiefs of allied tribes who established a unified and hierarchical system of government in a transition period to the patriarchal feudal society. In the Classic of History, one of the Five Classics, the initial chapters deal with Yao, Shun and Yu.

Emperor Shun (Chinese: 帝舜; pinyin: Dì Shùn) was a legendary leader of ancient China, regarded by some sources as one of the Three Sovereigns and Five Emperors being the last of the Five Emperors. Tradition holds that he lived sometime between 2294 and 2184 BC. Tradition also holds that those with surname Chen (陈) are descendants of Emperor Shun. The Duke Hu of Chen, a descendant of Shun, became the founder of the State of Chen. Later Chen dynasty emperors such as Chen Baxian would also claim descent from Shun.Shun's clan name (姓) is Yao (姚), his lineage name (氏) is Youyu (有虞). His given name was Chonghua (重華).

Yu Clan, his surname is Yao and his surname is 妫, his name is Chonghua, the word is "Dujun", and his posthumous posthumous name is "Shun". Because of the country's name "Yu", it is also called Yu Shun . He is the sixth generation grandson of Emperor Zhuanxu, and has been a commoner since the fifth generation ancestor. Emperor Shun was persecuted by the sons of his father, stepmother, and stepmother since he was a child. Even one after another hardship, he was still kind and respectful to his parents, and cared for his half-brothers, so he was highly praised by his local people.

Shun was born in Yaoxu, worked hard in Lishan (Lishan), fished and hunted in Leize (now Heze, Shandong), made pottery on the banks of the Yellow River, and worked on  miscellaneous goods in Shouqiu (now Qufu, Shandong). Doing business in Dunqiu (now Junxian, Henan) and Nishia (now Yanzhou, Shandong). Because of its high moral character, he gained great prestige among the people. He cultivated fields in Lishan. At that time the tribal alliance leader Yao who was advanced in age, wanted to choose a successor, and to the unanimously elected Si Yue Shun, then, Yao married his two daughters.  He let Shun take all his administrative affairs

unsplash